Phùng Quân ngập ngừng muốn nói lại thôi, có điều hắn không nói thêm gì khác, chỉ dùng sức gật gật đầu, trả lời một chữ “Được”.
“Thu dọn một chút, chúng ta xuống núi, ba bốn ngày rồi, bọn họ chắc chắn đều lo lắng.” Tôi lại lần nữa mở miệng.
Phùng Quân vào trong lều cõng cái rương gỗ và bao tải lên, trọng lượng hai món đồ này không nhẹ, kể cả là dạng người có sức lực có thân thủ như Phùng Quân, mà trên trán hắn gân xanh vẫn đều gồ lên.
“Nếu không vác nổi… Thì chia hai lần?” Tôi nhíu mày nói. Phùng Quân xua xua tay, cơ thịt trên mặt hắn đang co giật,
trên cơ bản là nghiến răng rặn ra chữ.
“La tiên sinh, đây là vàng ròng với đồ sứ đấy, có thêm chừng này nữa, tôi cũng vác được, tôi còn chạy được ấy.”
Tôi: “….”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play