Tiếng của gã lớn đến phát khiếp, âm điệu thì càng kỳ dị rợn người, khiến người ta nghe mà nổi cả da gà.
Mắt nhìn người còn lại kia đã đi đến phía trước cái thòng lọng ở dưới cổng, tôi tím tái mặt mày, vôi vàng gọi một câu: “Chú Văn Tam, chú lùi lại!”
Cảnh tượng này mọi người đều nhìn thấy rõ ràng rành mạch.
Lưu Văn Tam nhanh chân lùi lại phía bên ngoài bao cát, lại lần nữa đến bên rìa cổng con phố.
Cái người đang định treo cổ kia cũng ngừng lại ở dưới hiên cổng, quay đầu về lại chỗ lề đường ngồi xuống, tiếp tục mài dao với biểu cảm đờ đẫn.
Loáng thoáng, tôi còn nhìn thấy trên đường phố có một số cái bóng lông màu vàng vọt qua, mấy cái thứ đó, chẳng phải chính là hoàng bì tử sao?
Phùng Bảo và Phùng Quân đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ và bất an.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play