Rõ ràng, Liễu Dục Chú thế này là đang hỏi ngược.
Tôi lại lần nữa nhắm mắt, thân người loạng choạng một phát, suýt nữa thì ngã ra.
Tôi khó nhọc thốt ra hai chữ: “Trộm thọ.” Trần mù dìu lấy tôi.
Con ngươi màu xám trắng cũng quét qua xác chết đạo sĩ trên mặt đất, lão đột nhiên nói: “Thập Lục, mày không xuống tay được, thì chú Trần sẽ giúp mày.”
Tôi không nói thêm gì khác nữa, bây giờ có nói thêm bất cứ điều gì, cũng đều đã là nói nhiều vô ích.
Tôi rất sợ Trương Nhĩ lầm đường lạc lối, cho dù là lão lấy đi những thứ đó, tôi vẫn muốn chừa lại cho lão một đường, Trần mù, Lưu Văn Tam cũng đều như vậy.
Người sẽ đi sai đường, có thể đi sai nhất thời, chỉ cần có người dẹp loạn phản chính, kéo người đó quay lại, liền sẽ có thêm một cơ hội cứu vãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT