Tôi bước chân đi ra khỏi Hậu điện, trong đại viện, ánh trăng tịch mịch rải lên trên mặt đất lát đá xanh, ánh lên từng luồng sáng nhàn nhạt.
Hơi thở của tôi đã dịu lại không ít, liên tiếp thở hắt ra mấy hơi dài, tâm trí triệt để tĩnh lại.
Đạo sĩ nhà họ Liễu ngoài việc nghiêm khắc tuân thủ lễ tiết, có chút ngoan cố bảo thủ ra, kỳ thực đều không phải xấu.
Chính khí cuồn cuộn không bị thế tục chi phối của bọn họ, lại chính là thứ mà thế giới này thiếu khuyết, cám dỗ của Đạo thuật nhà họ Liễu rất lớn, nhưng người nhất định có thứ không thể từ bỏ.
Đồng thời tôi cũng cảm kích việc Liễu Dục Chú bảo tôi ra ngoài, hóa giải cục diện ngưng trệ vừa nãy.
Lúc này, Lưu Văn Tam và Trần mù cũng đã tới Hậu điện, Lưu Văn Tam đã khôi phục không ít tinh thần và thể lực, không còn phải cần người ta dìu nữa.
Hai người bọn lão đến trước mặt tôi, trên mặt Lưu Văn Tam rõ ràng có vài phần lo âu và nghi hoặc, lão nhíu mày nói: “Mấy lão đầu bò đấy, không làm khó mày chứ Thập Lục? Đã nói những gì rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT