“Thập Lục, tuy phía dưới có xác chết sư tổ mẫu của mày, nhưng Liễu đạo trưởng nói không sai, cân bằng lợi hại, chú Văn Tam cũng thấy là nên đốt đi.”
Lưu Văn Tam nhíu mày nói: “Đám rắn phía dưới đó không dễ đối phó, chúng nó không có đầu lĩnh mà đã lợi hại quái dị thế này rồi, nếu như Viên Hóa Thiệu tới, thì phải thành vũ khí sắc nhọn trong tay y rồi, chúng ta không phải đã đưa Lý Độn Không ra ngoài rồi sao? Viên Hóa Thiệu chắc là có thể tùy ý ra vào chỗ này rồi mới đúng.”
Trần mù vẫn giữ im lặng, lão có vẻ nghĩ ngợi nhìn tôi.
Tôi trước tiên chằm chằm nhìn Lý Độn Không mấy giây, tiếp đấy mới bảo với Lưu Văn Tam là không phải vậy.
Cuối cùng tôi nhìn sang Liễu Dục Chú nói: “Viên Hóa Thiệu, vẫn không dám vào trong căn m trạch này.”
“Chỉ dựa vào một cái xác thanh thi, chắc là không đối phó nổi y, mà còn thành con tin trong tay y để đối phó với cậu, La Thập Lục, người chết đèn tắt, cậu với tư cách là m dương tiên sinh, chắc càng hiểu đạo lý này hơn tôi mới phải.” Vân ngang trên trán Liễu Dục Chú rõ ràng sâu hơn vài phần, trong thần sắc gã có chút vẻ nghiêm khắc.
“Bà ta phá xác rồi.” “Thanh thi phá xác, thậm chí sinh thời còn để lại một tờ phù khế ước thuộc về bà ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT