Điều khiến tôi cảnh giác không phải chỉ là lời nhắc nhở của Trần mù, mà càng là bởi cái bóng vụt qua ở trên tường!
Tiểu Hắc sau khi chồm lên tường xong, móng cào một phát thật mạnh, chẳng túm được gì cả, bèn nhảy lại xuống đất.
Cái đầu ngao to đùng cảnh giác nhìn bốn xung quanh. Trên trán tôi loáng thoáng đã có chút mồ hôi rỉ ra.
Lưu Văn Tam nhổ một bãi nước bọt, nói: “Đến đúng là nhanh thật.”
“Vong khách?” Thận trọng hỏi Trần mù một câu.
Trần mù trầm giọng trả lời: “Chắc thế, thứ phá xác đó chắc là ở quanh đây, tìm ra nó. Còn nữa Thập Lục, chỗ này rất khả năng là căn phòng cất giấu đồ của Viên Hóa Thiệu, y không có ở đây, có điều chúng ta chắc có thể tìm thấy một số thứ muốn tìm.”
Tôi gật gật đầu nói: “Trong đây bày rất nhiều đồ vật, hoặc giả có thể tìm thấy thứ hữu dụng. Có điều thứ vong khách phá xác đó, sợ rằng không dễ đối phó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play