Chẳng mấy chốc đã về đến nhà, trong sân quá mức hỗn loạn.
Về đến trong căn phòng của bà nội, tôi ôm cái rương gỗ kia vào trong lòng, cuối cùng cũng ổn định tâm trí.
Sau khi lại ra khỏi thôn, tôi mới phát hiện, bên ngoài đỗ một chiếc xe.
Cửa xe để mở, Liễu Dục Chú và Trần mù đều ở trên xe, trước xe có người đang đi qua đi lại, đây chẳng phải chính là Phùng Bảo sao?
Tôi bước qua cây cầu bằng gỗ xà nhà, Phùng Bảo chạy lại dìu tôi, hắn mất tự nhiên gọi tôi một tiếng La tiên sinh, tiếp đấy lại nói lúc trước sau khi đưa chúng tôi tới nơi xong, đột nhiên bên chỗ Phùng Khuất gọi điện cho hắn tìm tôi, nói là bọn họ liên lạc với tôi đều không liên lạc được.
Hắn giải thích mấy câu, nói tôi có việc cần kíp đang bận, Phùng Khuất liền gọi hắn về khu nhà cũ một chuyến, lấy một món đồ tới cho tôi.
Nói hết xong, Phùng Bảo lại có vài phần bất an hỏi: “Trên đường tôi nhìn thấy chiếc xe ban nãy của chúng ta, trên xe đều không có người… Mọi người đâu rồi? Chẳng phải còn có mấy đạo sĩ nữa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play