Mặt Phùng Bảo biến sắc, giơ tay bèn đi kéo Phùng Quân, rõ ràng, trên trán Phùng Bảo cũng có không ít mồ hôi, thân người hơi hơi phát run.
Tôi phản ứng rất nhanh, chú ý đến trên mặt Phùng Quân tuy có vẻ khiếp hãi, thân người cũng đang run cầm cập, nhưng không hề có thay đổi gì khác, hắn quỳ xuống theo bản năng?
Giây tiếp theo Phùng Quân được kéo dậy, hắn run rẩy nói: “La tiên sinh, nhìn thấy chỗ vải này, cảm giác giống hệt như lúc tối hôm đó tôi bưng cái bát kia vậy, cả người đều không nghe lệnh, còn có một âm thanh cứ liên tục kêu ong ong trong đầu…”
Lòng tôi ớn lạnh một phát, rồi mới nói: “Đây e rằng chính là phù văn trên cái bát đồng, anh từng bị bát đồng ảnh hưởng, nhìn thấy phù văn lại bị ảnh hưởng nữa. Bọn tôi thì còn đỡ hơn một chút.”
Trương Nhĩ không nói gì, một tay cầm Phong thủy bàn, nhanh chân đi về phía một mảnh vải phù được treo ở mé bên, giơ tay lật một phát, vải phù bị kéo ra, phía sau không có người nào.
“Đám vải phù này đúng thật là kỳ dị rợn người, Thập Lục, cậu trước tiên tìm ra Thương Tượng đã, anh ta sao chép cũng quá nhiều rồi. Đổi thành mấy người thường vào đây, sợ rằng phải mất thần trí ngay tại trận.” Tốc độ nói của Trương Nhĩ cực nhanh.
“Phùng Bảo, anh dìu Phùng Quân ra ngoài, đừng có vào đây.” Tôi trầm giọng sắp xếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play