Trước đây về đến thành phố Nội Dương, lúc Lưu Văn Tam tới sân bay đón chúng tôi, lão đã thông báo với tôi rồi, bà nội tôi tạm thời phải về thôn Tiểu Liễu một chuyến xử lý công chuyện. Đối với việc bà nội tìm tôi, tôi cũng chẳng có gì lo lắng, một là thành phố Nội Dương đã tương đối an toàn, hai là, người của thôn Tiểu Liễu kể cả có hung dữ thì bà cũng là Lưu âm bà, không ai có thể động tới, cũng không ai dám động tới bà.
Chỉ có điều muộn thế này rồi, bà nội tìm tôi làm gì? Lập tức nhận cuộc gọi, tôi gọi một tiếng bà nội.
Rất nhanh đầu bên kia đã truyền lại tiếng của bà nội, bà hỏi tôi đang ở đâu? Bà nghe Hà Thái Nhi gọi điện nói tôi về rồi, có thời gian về thôn một chuyến không, bà phải cho tôi xem một món đồ.
Tôi hơi có chút nghi hoặc, hỏi bà nội là thứ gì? Mấy ngày gần đây tôi sợ là không có thời gian về thôn Tiểu Liễu.
Đầu bên kia trầm lặng mấy giây, rồi bà nội mới nói: “Thế thì đợi, xong việc thì về thôn một chuyến, ông nội chết dẫm của mày còn để lại một món đồ.” Nói rồi, bà nội lại nói vài câu, đại thể là dặn dò tôi đừng có chỉ lo bận việc, tiền kiếm không hết đâu, có thời gian thì qua thăm Từ Thi Vũ, đừng có để cho người ta con gái một mình ngày ngày canh ở công trường.
Tôi thầm cười khổ, bảo bà nội tôi đã qua bên phố cổ rồi, xong lại nói chuyện với bà mấy câu nữa, bà mới cúp điện thoại.
Tôi ngả người tựa vào giường, nghi hoặc trong lòng càng nhiều hơn, đồ vật mà ông nội để lại? Bà nội trước đây chắc là không biết? Bà nội về thôn xong mới phát hiện?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play