Trong mắt Từ Thi Vũ rất ngạc nhiên, cũng toát lên vẻ không thể tin nổi.
Lưu Lỵ cũng ngẩn người nhìn tôi một cái, tròng mắt bà ta hơi có chút đỏ lên, có điều bà ta không hề nói gì thêm, mà đi luôn ra sau cửa thu dọn đống quần áo giày dép rách nát cũ bẩn kia.
Tôi ra hiệu cho từ Thi Vũ đi vào trong mấy bước, những chuyện này nói quá nhiều để Lưu Lỵ nghe thấy, ngược lại chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì.
Cứ thế đi tới gian giữa nhỏ của căn nhà nghèo rớt mồng tơi này, Lưu Lỵ cũng đem một bộ phận đồ đi ra ngoài, tôi mới hạ thấp giọng trả lời Từ Thi Vũ: “Nhìn trực tiếp, thì chắc chắn không nhìn ra được đứa bé là của ai, có điều Đạo của Cốt tướng, tinh diệu vô song.”
“Nếu như vợ chồng ngoại tình, nhất định Gian môn có nốt ruồi, một nữ hai chồng, nhất định Song long tranh ngọc. Xem tính tình có cởi mở không, dục vọng có mãnh liệt không, hay có tình qua đường với đàn ông không, thì xem nhân trung.”
“Người nếu quanh năm nói dối, trên tướng mặt cũng có phản ánh, một người không có con cái, tướng mặt cũng sớm có định số.”
“Còn về chi tiết hơn nữa, tôi phải nhìn thấy con trai con dâu của Lưu Lỵ xong, mới có thể biết được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play