Âm tiên sinh lại thở dài một tiếng, ông ta cười lắc lắc đầu, tiếc nuối nói: “Thẩm Kế cũng là đồ đệ vừa ý của tôi, nếu không phải vì mệnh của hai người, tôi đúng là nguyện tác hợp hai người với nhau.”
“Tiếc rằng trời có lẽ trời, mệnh có mệnh số.” Âm tiên sinh lắc đầu không thôi.
Tôi chằm chằm nhìn ông ta, khàn giọng nói: “Ông đúng thật vô tình như thế à? Ông có thể coi tôi là con cờ, việc này rất bình thường, sự xuất hiện của tôi trong mắt ông chính là một con cờ.”
“Thẩm Kế chắc là đứa trẻ do một tay ông nuôi lớn đúng không?”
Tôi nói những lời này, cũng là đang thử, xem Âm tiên sinh có sơ hở nào không.
Chứ nếu không, chúng tôi sợ là chẳng có cơ hội rời đi rồi. Lần trước khi tôi và Trần mù, Phùng Bảo từ phòng của Kế Nương đi ra, cửa căn Đại điện này cũng đóng kín.
Không thể trùng hợp hơn là, lần đó Phùng Bảo mở cửa. Đứng bên ngoài chính là xác chết Kế Nương cưới chồng, cùng với số chín tùy tùng đó!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play