Một gương mặt đàn ông trung niên vẻ mất kiên nhẫn xuất hiện trong tầm mắt tôi.
“Anh thế nào đấy? Không phải đã bảo năm giờ là phải dậy rồi à?” Người này là vị quản gia nhà họ Sài đưa tôi đến đây đêm qua, lão có một khuôn mặt vuông, cũng là bộ dạng hà khắc giữ của.
Tôi lật người xuống giường, đi giày vào.
Lão vứt một bộ quần áo vải về phía tôi, giọng điệu càng mất kiên nhẫn bảo tôi mặc vào. Rồi nhanh theo lão qua tiền viện, đội ngũ đưa tang đều đến đủ rồi, chỉ còn thiếu thằng nhét thêm vào là tôi thôi, đừng cậy tôi là họ hàng xa của gia chủ, lề mề là lão vẫn có thể cho tôi cút như thường.
Tôi cũng không tranh cãi với lão, mà vẫn giữ nguyên bộ mặt học từ Dương Hạ Nguyên.
Khoác áo xô lên, cái mũ phía sau cũng đội lên trên đầu.
Cũng chỉ hai phút là theo lão ra ngoài, lão vẫn làu bàu một câu: “Mới sáng sớm đã xì cái mặt ra, sợ nhà họ Sài không làm thêm đám tang à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play