Cũng vào lúc này, Trần mù mở miệng nói: “Thập Lục, mở quan đi, xem xem xác chết.”
Sài Dục cũng đi đến phía trước quan tài, ông ta khẽ thở dài một tiếng, vẫn là vẻ mặt cung kính thành khẩn, nói: “La tiên sinh, chuyện này tôi sẽ dốc sức phối hợp, mong cậu xong việc, thì giúp con trai tôi hạ táng tử tế, để nó có thể phù hộ cho nhà họ Sài.”
Tôi cũng phát hiện ra một chút chi tiết nhỏ, tính cách của Sài Dục, đúng thật cũng là chỉ cần có lợi.
Ông ta ngậm mồm không nhắc đến chuyện sẽ trả thù lao lễ tạ, là coi Lý Đức Hiền thành thù lao sao?
Đương nhiên, đây không phải là tôi muốn đòi tiền, mà là đang phán đoán lão Sài Dục này, rốt cục có đáng để tin tưởng hay không.
Chỉ có điều, bây giờ cũng là đạn đã lên nòng không thể không bắn, từ bỏ cơ hội lần này, sợ rằng đúng là sẽ rất khó mà bắt được Lý Đức Hiền.
Trong lúc suy nghĩ tôi đi đến phía trước quan tài, cũng không tiếp tục nghiền ngẫm phẩm chất của Sài Dục nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play