Chúng tôi đi phía trước, cô ta cố ý giảm tốc độ một chút, đi ở phía sau.
Kết quả cô ta nhìn thấy chúng tôi đi đường vòng, cô ta chỉ dừng lại có một tý, mà chúng tôi đã biến mất không thấy đâu nữa.
Tiếp đấy cô ta lại lựa chọn dựa vào bản năng, đi thẳng lên trước, kết quả bèn đi ra ngoài luôn.
Phùng Khuất cũng bừng tỉnh, nói kỳ thực chính là do chúng tôi đi quá sát nhau, nếu chia nhau kéo dài khoảng cách một chút, thì cũng có thể phát hiện ra vấn đề?
Ngay tiếp đó hắn lại cười khổ, nói: “Tôi cũng chỉ xong việc mới thành Gia Cát Lượng, lúc đó làm gì có cái gan đó?”
Phùng Bảo cũng chưa hết sợ hãi, gật đầu.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã đến ngoài cổng Triều dương trạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT