Tôi chằm chằm nhìn phần nền trống ở giữa gian nhà, bản thân chỗ đó lẽ ra là vị trí của quan tài.
Trên trán rỉ ra từng giọt mồ hôi to đùng, mồ hôi rớt xuống nền đất, phát ra tiếng tí tách tí tách.
Tôi nhìn chằm chằm gian nhà lớn này phải tới tận mấy phút, trên bờ, Dương Hạ Nguyên vốn còn kêu gọi giục giã tôi, giờ này đã đổi thành tiếng la hét quát tháo, hỏi tôi đứng ngẩn ra đó làm gì, tại sao còn chưa nhanh động thủ!
Nhưng trong quá trình này lại mãi không có tiếng nói của Âm tiên sinh.
Tôi ngửa đầu lên, lần nữa nhìn những viên ngói ở trên mái nhà, rồi lại ngoảnh đầu nhìn lên bờ một cái.
Vẻ mặt Dương Hạ Nguyên hung tợn, vừa đối phó với xác thanh thi vừa đồng thời cao giọng quát tôi: “La Thập Lục, mày còn không động thủ, thì đừng trách tới lúc đó tao không khách khí với bà nội mày!” Âm tiên sinh vẫn không nói một lời, sắc mặt ông ta trông nghiêm trọng hơn ban nãy rất nhiều, trong qua trình chiến đấu với xác thanh thi còn nhìn tôi mấy phát. Nhưng trong ánh mắt lại toát ra vẻ phức tạp.
Âm tiên sinh cũng đã phát hiện ra quan tài không hề ở trong gian nhà lớn này?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT