Tôi cẩn thận nhìn ngó tứ phía, quan sát vô cùng tỉ mỉ.
Lúc này chúng tôi vừa rời khỏi Tử môn chỗ sườn núi, đi ra ngoài nhiều nhất chỉ khoảng mấy trăm mét.
Phía sau rừng cây tươi tốt um tùm, ngọn núi này quanh năm trên núi không có bóng người, nên cơ bản là chẳng có đường.
Một phát nhìn qua, tôi căn bản không nhìn thấy bất cứ bóng người nào.
Bao gồm cả Khổng Bân và những người vớt xác còn lại, cũng đều lộ ra vẻ ngạc nhiên không hiểu.
Khổng Bân khẽ nói một câu: “Ảo giác? Trên núi này không thể nào còn có người khác được, Cát Lâm cũng sẽ chẳng đi theo, cũng không có người khác lên núi.”
Lưu Văn Tam nheo mắt nhìn chằm chằm phía sau lưng một hồi, lão lắc lắc đầu: “Đây là trực giác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT