Trương Dương chửi bậy một câu.
Mấy người vớt xác dẫn đầu cưa xích sắt kia nhanh như cắt bơi lại về thuyền, đây dường như chính là một tín hiệu, cùng việc những người vớt xác liên tục lên thuyền, nước trong đầm cũng ngừng sôi sục…
Chẳng mấy chốc, Lưu Văn Tam cũng nổi lên khỏi mặt nước, tốc độ của lão chậm hơn không ít so với lúc trước.
Sau khi lên thuyền xong, lồng ngực của lão không ngừng phập phồng lên xuống, hai cánh tay cũng đang hơi hơi run rẩy, gân xanh trên huyệt thái dương cũng nổi gồ lên.
Lão hơi run rẩy nói một câu: “Bố mày ở dưới kéo dài thời gian đến mức sắp mất cả mạng, những thằng khác cũng đều đang bán mạng, chúng mày có mấy sợi dây xích cũng không cưa đứt nổi? Làm cái mẹ gì thế? Chơi bố mày à?”
Sắc mặt Trương Dương cũng rất khó coi, nói: “Anh cố trụ thêm lúc nữa, nói không chừng là đứt được rồi, nhanh nghỉ ngơi một lúc, rồi tiếp tục xuống nước vớt!”
Đại bộ phận người vớt xác trên thuyền đều lộ vẻ mặt mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT