Nói xong câu này, ánh mắt những người vớt xác kia đột nhiên đều trở nên rực lửa.
Đặc biệt là Trương Dương và Khổng Bân, bọn họ đều hơi nheo mắt lại, thần sắc đều trở nên ác liệt.
Lưu Văn Tam đầu tiên là có chút ngạc nhiên, ngay tiếp đó thì trầm ngâm, rồi mở miệng nói: “Thập Lục, mày nói thẳng luôn ra, phát hiện ra tình hình gì rồi?”
Tôi cũng mới phản ứng lại về sự thay đổi thái độ của mọi người, trên trán cũng hơi rịn chút mồ hôi.
Trương Dương cười cười, nói: “Không sai La tiên sinh, có biến cố gì cậu có thể nói thẳng, chứ bảo không vớt là không được, nhà họ Cẩu chuẩn bị rất nhiều năm rồi, mời các cậu tới cũng trả giá không ít.”
“Thêm nữa, chuyến này cũng đã tổn thất không ít người rồi.”
Trương Dương bước đến gần trước mặt tôi, vỗ vỗ vai tôi, nheo mắt lại nói một câu: “Không thể để cho bọn họ chết vô ích được, đến Tạ đại ca cũng vì chuyện này mà xuống lòng Huyền Hà, vô duyên vô cớ tổn thất lớn như vậy, nhà họ Cẩu cũng không chấp nhận nổi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play