Phải nhanh chóng quay về, tiến hành khám nghiệm xác chết kỹ hơn nữa, sẽ có nhiều manh mối hơn.
Nghe đến đây, mặt tôi lại biến sắc, xưởng trưởng Châu cũng ngẩn người, gã mất tự nhiên nói một câu: “Hút ma túy? Đứa bé ngoan như Tiểu Niếp, làm sao có chuyện đó được?”
Có điều sắc mặt gã cũng lại thay đổi, sau đó nói một câu: “Châu Bân trước đây từng vào tù, cũng là do dính đến mấy thứ này… Giáo dục mãi không sửa, nên mới bị bắt tận mặt rồi phạt tù…”
“Tiểu Niếp nếu đúng là cũng dính đến… Thì chắc chắn là bị ép buộc, cái thằng súc sinh này…” Giọng của xưởng trưởng Châu đều run cả lên.
Đôi mày thanh tú của Từ Thi Vũ cũng nhíu chặt lại, cô ta vội vã nói: “La Thập Lục, tôi phải nhanh chóng quay về xử lý vụ án. Nếu như gặp phải phiền phức gì, tôi sẽ tìm anh giúp đỡ. Hai anh cứ về trước đi.”
Tôi cũng biết, trong tình trạng có bao nhiêu cảnh sát ở đây thế này, tôi muốn giữ xác chết lại là tuyệt đối không thể được.
Ngẩng đầu lên nhìn trời một cái, lúc này ráng đỏ chỉ còn lại một nửa, nhiều nhất chỉ còn nửa tiếng nữa là trời tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT