Lúc có mặt chúng tôi, Châu Bân cũng chưa từng khách khí với Đàm Phương.
Có thể tưởng tượng được, lúc này Châu Bân ra tay ác đến mức nào.
Tiếng chửi bới ấy vô cùng độc địa, tiếng la hét cũng thê thảm khác thường.
Sắc mặt của xưởng trưởng Châu lại càng khó coi, gã nắm chặt nắm đấm xong lại thả ra, rồi mới khàn giọng nói: “La âm bà, chúng ta đi thôi.”
“Xe của tôi đỗ ở bãi đỗ xe phía đầu phố, món tiền tôi định đưa cậu cũng ở trên xe, tiện thể tôi đưa cậu về luôn, hôm nay đúng là phiền cậu mất công đi một chuyến rồi.”
Tôi lắc lắc đầu, nói: “Chưa đi vội, đợi thêm lúc nữa.” “Nhưng La âm bà, ông anh họ này của tôi đúng là chẳng phải thứ tốt lành gì, chuyện này cậu không cần phải quản nhiều.”
“Anh ta có gặp chuyện gì, đều là do anh ta tự gây ra.” Xưởng trưởng Châu lúc này cũng chẳng còn cứ liên tục cầu xin tôi giúp đỡ như ban nãy nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT