“Gây họa rồi? Vớt có mấy cái trấn vật thôi, gây họa gì được?”
“Có phải là vớt tổ tông của đám quỷ nước đấy lên đâu, chúng nó lại bò được lên bờ để chỉnh chúng ta chắc? Lần trước chú còn đâm chết cái con già nhất trong đám đấy kia kìa.” Biểu cảm của Lưu Văn Tam, rõ ràng là cho rằng tôi đang chuyện bé xé ra to.
Sau đó lão hỏi tôi, mấy chữ này đại biểu cho cái gì, cũng bảo tôi đừng có hoảng hồn như thế, binh đến có tướng chặn nước tới có tường ngăn.
Hơn nữa chúng tôi cũng đã biết làm cách nào để giải quyết tai họa của việc trâu sắt đâm vào đập, thì cần gì phải lo lắng vì mấy cái trấn vật này?
Tôi không nói gì, cứ cúi đầu nhìn phần đế của mấy bức tượng trấn vật kia.
Hồi lâu sau, cũng đã nén được sự hoảng sợ trong lòng lại, thở hắt ra một hơi dài, nói.
“Đây không phải là loại trấn vật đơn giản, tối qua cháu không nghĩ sâu xa như thế, vì dù sao thì đại bộ phận trấn vật cũng đều chỉ mang tính tượng trưng, chỉ là không ngờ rằng, mấy cái thứ này hóa ra lại có sự bày bố.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT