Tôi phát hiện ra cô ta xong thì sợ hết hồn! Còn cô ta cũng rơi lại xuống sông.
Sau đó Lưu Văn Tam lại giải thích với tôi rằng, xác chết ở dưới nước không thể nào tự lên bờ được, bất kể cô ta hung dữ cỡ nào cũng không lên được, trừ phi là lão đưa lên bờ.
Trần mù cũng nói, bất kể là đường sông hay đường bộ, đều có quy tắc cả, xác chết dưới nước không thể lên bờ. Lúc đó tôi không hiểu rõ, bây giờ thì đột nhiên nghĩ thông rồi.
Cô ta chưa chắc là do Lưu Văn Tam đưa lên bờ, hoặc giả là do người khác vớt cô ta lên, sau đó không quản cô ta nữa thì sao? Cũng cực kỳ có khả năng, người đó cũng là người vớt xác hoặc là ngư dân, đã bị cô ta hại chết rồi.
Cô ta không có ai giúp đỡ, vậy nên mới nhìn trộm bọn tôi?! Nghĩ đến đây, tôi hơi có chút không rét mà run. Thành phố Thường Bình này, e là không được đi nữa.
Tôi cũng liên tưởng đến giấc mơ kia của tôi, đến cuối cùng sau khi Lưu Văn Tam, Trần mù và Hà Thái Nhi chết.
Đích thực còn có một người đàn bà vác bụng lớn, cả người cô ta ướt nhẹp khóc thút thít sau lưng tôi, nói cô ta đau bụng, muốn sinh rồi, nhưng không sinh được. Cô ta bảo tôi giúp đỡ âm linh cho cô ta! Nếu không sẽ lấy mạng tôi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT