Thợ mộc Lưu cứ cộc cộc cộc, trên trán rất nhanh đã thấy máu, Lưu Hiển Hách không nói một lời, trên trán thì liên tục rịn mồ hôi.
Lúc này tướng mặt bọn họ bị cố định rồi, hai bố con đều là ba nhọn sáu mòn, đã thành tướng ác bần hàn.
Trong lòng tôi lại rất phức tạp, mãi không nói gì, mấy người Phùng Khuất cũng chẳng mở mồm.
Im lặng một lúc, tôi mới nói với Lưu Hiển Hách một câu: “Có câu nói là oan oan tương báo khi nào hết, kỳ thực đặt vào tối hôm qua, tao đúng là muốn giết mày thật. Mày quật mồ bố tao, làm những chuyện bẩn thỉu đó, coi như là huyết hải thâm thù rồi.”
“Nếu như mày mất mạng rồi, chắc là sau này tao cũng có thể thở phào một hơi. Bởi vì tao có thể thấy được mày đang nghĩ gì, cũng biết bố mày đang nghĩ gì.”
Nói xong câu này, mặt hai bố con gã đồng loạt biến sắc.
Tôi hoàn toàn cũng là vì giấc mơ kỳ quái kia, mới có thể phán đoán chắc nịch, nếu không cũng không thể nào dám khẳng định như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT