Tôi lúc này mới phát hiện, Từ Thi Vũ hóa ra cũng đi ra theo chúng tôi.
Về âm sanh tử, tôi và Trần mù Lưu Văn Tam cũng thường nhắc tới, nhưng đều là có chuyện gì nói chuyện đó.
Còn về sự ảnh hưởng của thân phận này, và cả mệnh cách của tôi.
Từ Thi Vũ cũng chẳng phải bạn bè của tôi, mà chẳng qua chỉ là cảnh sát có tiếp xúc qua vài lần.
Tôi không muốn nói với cô ta, bởi đây đích thực cũng là chuyện đau lòng của tôi.
Im lặng đi về phía trước một hồi, tôi mới trả lời một câu: “Bọn họ thích gọi như thế, gọi hơn hai mươi năm rồi, chẳng có ý nghĩa gì khác cả.”
Từ Thi Vũ được cái thông minh, cũng không hỏi thêm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play