“Ừm…” Thân người tôi hơi cứng đờ lại.
Hà Thái Nhi quệt nước mắt, rồi mới nói: “Lão bố nuôi này của mày không thân, sau này mày cũng đừng quản lão!”
Vẻ mặt Lưu Văn Tam rõ ràng có chút sốt ruột rồi, lão trợn mắt nhìn Hà Thái Nhi một cái: “Thập Lục là con trai nuôi của tôi, tôi không thân nó được à? Chỉ là cho nó nghỉ ngơi, ở với Trần mù một lúc! Cái bà này, làm gì cũng vội vội vàng vàng, cũng chẳng để cho Thập Lục được thở nữa!”
Mắt nhìn hai người bọn họ lại chuẩn bị cãi nhau, tôi vội ngăn lại, nói tôi đều rõ, bọn họ đều muốn tốt cho tôi, không cần thiết phải cãi nhau.
Bọn họ nghe vậy mới dịu đi.
Tiếp đấy Hà Thái Nhi lại hỏi tôi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Miệng người nhà họ Phùng nói chẳng rõ ràng gì, bà ta nghĩ cứ đến hỏi thẳng tôi cho nhanh.
Tuy rằng Lưu Văn Tam cứ kéo tay Hà Thái Nhi, bảo bà ta đừng có hỏi chuyện phức tạp như thế vào lúc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play