Nhưng càng khiến lòng tôi đắng chát hơn là, mẹ tôi không hề ngừng nghỉ, mà lại lần nữa chìm xuống dưới nước.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt sông, cái hố khổng lồ ở bên cạnh, chỉ để lại cho tôi một cảnh tượng hoang tàn đến ghê người.
“Mẹ…”
Tôi run rẩy gọi một tiếng, khó khăn đứng dậy. Trong lòng tôi rất khổ, cũng rất buồn.
Tai sao những năm này mẹ tôi đi theo tôi… Nhưng mặt đối mặt rồi, lại không chịu nhìn tôi?
Lẽ nào là bởi vì, mẹ không phải là người, sợ sẽ làm tôi sợ? Hay là còn có nguyên nhân nào khác?
Chỉ chớp mắt, trong đầu tôi đã bị những suy nghĩ phức tạp lấp đầy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play