Tôi đã biết ý của Trần mù rồi.
Phùng Chí Vinh im lặng một lát, ông ta ừ một tiếng, đang định nói.
Thì tôi trực tiếp ngắt lời Phùng Chí Vinh, sau đó cười cười với Trần mù: “Chú Trần, chuyện này cháu biết rõ lợi hại, cảm ơn chú đã quan tâm.”
“Giúp nhà họ Phùng, là bởi vì Phùng gia chủ đã giúp cháu và chú Văn Tam một việc lớn, có thể nói là cứu mạng của chú Văn Tam.”
“Đồng thời, nhà họ Phùng cũng từng có duyên với ông nội cháu.”
Hít sâu một hơi, tôi tiếp tục nói: “Có điều, những điều này đều không phải là nguyên nhân trực tiếp.”
“Đại trượng phu có việc làm có việc không làm, nếu như là chuyện không liên quan đến cháu, cháu có thể quản ít, hoặc không quản.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT