Tôi trầm ngâm một lát.
Đối với bản thân tôi mà nói, tôi không không thích nợ tình nghĩa.
Phùng Chí Vinh là người thông minh, câu nói đó của ông ta cũng rất đúng.
Người làm ăn không lợi không dậy sớm, nếu không phải tôi và Lưu Văn Tam có chỗ cần dùng đến, ông ta e là cũng sẽ chẳng để thủ hạ giúp chúng tôi như vậy.
“Phùng gia chủ, ông cần tôi làm việc gì? Đối với Âm thuật của ông nội tôi, tôi chỉ hiểu chút ít bề mặt, chưa chắc đã có thể giúp ông làm tốt.”
Tôi cũng thật thà có gì nói nấy, hơn nữa tôi cũng quyết định, nếu như việc mà Phùng Chí Vinh bảo tôi làm, mức độ nguy hiểm quá lớn, tôi không đảm bảo chắc chắn được, thì vẫn cứ phải tạm thời cự tuyệt, sau này trả nợ tình nghĩa của ông ta sau.
Phùng Chí Vinh nheo mắt cười cười, nói: “Giúp nhà họ Phùng tôi chuyển mộ tổ, điểm Âm trạch, để nhà họ Phùng tôi gia nghiệp hưng thịnh thêm trăm năm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play