Khu nhà trong của nhà họ Phùng không hề nhỏ, rời khỏi phòng tiếp khách, bước ra trước sân.
Phùng Khuất lại vẫn cứ đi theo chúng tôi, thậm chí còn bê lại hai chiếc ghế.
Cửa phòng tiếp khách đã bị đóng lại, tôi cũng chẳng biết bên trong lúc này đang phát sinh chuyện gì.
Trần mù đột nhiên xua xua tay với Phùng Khuất, Phùng Khuất lúc này mới quay người rời đi.
Tiếp đó, Trần mù châm một điếu thuốc lá cuộn đưa cho tôi, bản thân lão cũng lại châm một điếu lên hút.
Tôi lúc này trong lòng thấy không được tự tại, bèn rít mạnh một hơi.
Trước đây hút thuốc đều rất khó chịu, nhưng loại thuốc rõ ràng trông được làm rất thô sơ này của Trần mù hút vào, hóa ra lại là vị cay nồng vào thẳng trong phổi, kích thích khiến tôi rùng mình một trận, đầu óc tỉnh táo ra nhiều.
“Thập Lục, mày cảm thấy Lưu Văn Tam nói sai rồi đúng không?” Trần mù bất chợt hỏi tôi.
Tôi càng ngại hơn, ban nãy khó khăn lắm mới lái sang được chuyện khác, tôi kỳ thực không muốn nói chuyện này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play