Đồng thời với mặt biến sắc, Lưu Văn Tam cũng đột ngột quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào vị trí chỗ bóng đen của con trâu sắt trên mặt sông.
Tiếp đó, lão lại quay đầu sang nhìn đập Giang Đê một cái.
Cái tay giữ điếu thuốc đều đang run lên, thậm chí điếu thuốc rơi xuống đất, Lưu Văn Tam cũng chẳng phát hiện.
Vẫn cứ đưa tay lên đặt vào cạnh mồm, cuối cùng mồm hít không, lúc này lão mới phản ứng lại.
Sắc mặt tôi cũng trắng bệch vô cùng, không biết phải nói thế nào mới phải.
Mí mắt của Lưu Văn Tam giật điên cuồng, mồ hôi trên trán rớt từng hạt to đùng, sau đó mới nói: “Thập Lục, không dễ dàng thế đâu, nhưng cũng không thể không đề phòng, chú sẽ nghĩ cách, mày cũng phải nghĩ lấy một chiêu.”
Lưu Văn Tam đích thực là người thấy tiền là sáng mắt.
Nhưng chuyện này, không thể chỉ toàn dựa vào tiền mà nói nữa.
Nếu như đập Giang Đê vỡ thật, thì phải chết bao nhiêu người, đó thực sự là chuyện thị phi lớn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play