Đèn xe gần như được tắt cùng một lúc.
Vốn dĩ bị chói mắt trong chốc lát đã khiến mắt tôi rất đau, giây tiếp theo lại đen xì, thậm chí khiến tôi có cảm giác như bị mù tạm thời.
Khó khăn lắm mới hồi phục lại, thì phát hiện mặt Lưu Văn Tam đã xị hẳn xuống.
Lão cầm chén rượu, hơi nheo mắt nhìn vào chiếc xe kia.
Cửa xe mở ra, bước xuống không ít người, ít cũng phải tầm năm sáu mươi người.
Từ trên chiếc Lexus đi đầu, một người già tầm tuổi hoa giáp mặc một chiếc jacket mỏng bước xuống, mái tóc hoa râm vuốt ngược ra sau, nhìn trông rất gọn gàng nhanh nhẹn, ông ta giơ tay một cách tùy ý, kéo một chiếc ghê ra ngồi xuống.
Tôi rõ ràng có thể cảm nhận được, từ sau khi ông ta xuất hiện, đám ngư dân ở xung quanh và những người trên thuyền buôn bán dưới sông, đều trở nên căng thẳng hơn không ít.
Lúc này tôi mới phát hiện, bên cạnh ông già này còn có một người, chẳng phải chính là gã Phùng Khuất đó sao? Trên mặt Phùng Khuất không có mấy biểu cảm, hắn cũng nhìn tôi mấy cái, tôi không hiểu hàm ý trong đó là gì.
“Phùng Chí Vinh, Phùng mã chủ, thế trận không nhỏ.” Lưu Văn Tam nhấp một ngụm rượu, bình thản nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT