Trong lúc suy nghĩ, chớp mắt đã mười mấy phút trôi qua, chúng tôi cũng đã đi đến chỗ quán ăn đồ sông.
Lúc này chẳng có mấy khách ăn, tôi cũng nhìn thấy Hà Thái Nhi đang ngồi ngẩn ngơ ở cửa.
Tôi cũng thật là không biết bà ta rời khỏi thôn Liễu Hà từ lúc nào, là tối qua Lưu Văn Tam gọi bà ta tới đây?
“Sao thế?” Hà Thái Nhi vội đứng dậy, lúc bà ta nhìn thấy tôi, trong mắt còn có đôi chút mừng rỡ: “Thập Lục, chú Văn Tam mày chẳng bảo mày còn có việc phải xử lý à, sao cũng qua đây rồi?”
Tôi cười cười giải thích đôi câu.
Lưu Văn Tam thì lắc lắc đầu, nhíu mày nói không dễ ăn, nấu bát nước gừng uống cho ấm người đã.
Hà Thái Nhi lập tức đi vào bếp, bưng một bát nước gừng nấu đường nóng hổi ra.
Rõ ràng bà ta vẫn cứ chuẩn bị sẵn.
Lưu Văn Tam ngồi xuống, sau đó nhíu mày liếc Phùng Khuất một cái: “Không phải bảo anh về đi à? Thiếu gia nhà anh tôi sẽ vớt, bây giờ tạm thời hết cách.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play