Lưu Văn Tam nheo mắt lại, vứt bỏ đầu lọc thuốc: “Hứa tiên sinh không phải khách sáo thế, cứ hỏi thẳng là được.”
“Lý Vĩnh Huy, có thật là nhất định sẽ giết hung thủ đã hại chết hắn không?” Hứa Đức Sưởng im lặng một lát, rồi mới hỏi.
Lưu Văn Tam gật gật đầu, ừ một tiếng: “Không sai.”
“Tôi qua lúc nghe các anh nói chuyện, tôi đại khái cũng hiểu rồi, Trần tiên sinh kỳ thực không muốn để hai người quản chuyện này, nói là chuyện bao đồng, những lời mà ông ấy nói cũng không sai.”
Sắc mặt của Hứa Đức Sưởng vẫn hơi tái nhợt như cũ, tiếp tục nói: “Oan có đầu nợ có chủ, giết người đền mạng là do ông trời định. Lưu tiên sinh anh nói cũng có lý, dương sai là cảnh sát đúng không? Tôi có nghe những người vớt xác khác nhắc qua.”
Lưu Văn Tam gật gật đầu, có vẻ nghĩ ngợi, rồi hỏi một câu: “Hứa tiên sinh, anh có thể nói rõ ràng một chút không? Anh muốn bọn tôi ra tay, hay là như thế nào?”
Lúc này, rõ ràng thái độ của Lưu Văn Tam không còn cứng ngắc như đêm qua nữa.
Dù gì Hứa Đức Sưởng trả cho chúng tôi không ít tiền, tính lại một chút, thêm chỗ ngày hôm nay trả, phải tới hai trăm năm mươi vạn rồi.
Giây tiếp theo, Hứa Đức Sưởng cũng tiếp tục mở mồm nói: “Chuyện đêm qua đã khiến Lưu tiên sinh và La âm bà chịu nhiều ấm ức rồi, người nhà họ Hứa nhà tôi không hiểu chuyện, không thể làm phiền hai người được nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT