Nếu không phải là như vậy, thì làm sao lại có chuyện trùng hợp như thế?
Đêm qua có người lén lút mở cửa phòng nhìn trộm tôi.
Ban nãy tôi và Trần mù để lộ thông tin âm thai đang ở trong phòng, còn bảo Hứa Đức Sưởng phái người canh chừng, lúc này mới qua chưa đầy một tiếng, đã lập tức bắt lửa?
Kẻ đó không chỉ nhắm đến âm thai, mà còn muốn thiêu nó!
Cũng may là tôi để nó vào trong rương gỗ, lại đeo sau lưng, nếu tôi để cả rương gỗ và âm thai trong phòng, sợ là lúc này đã bị thiêu thành tro bụi rồi.
Hứa Đức Sưởng vội vàng lao về phía khu nội viện, mấy người bảo vệ và người làm còn lại ở ngoài sân cũng vội vàng chạy theo.
Vương Thực thì cũng gọi người kéo đường ống nước nhanh nhanh đi dập lửa.
Tôi đang định đi vào theo, kết quả Trần mù lại cản tôi lại, lắc lắc đầu: “Thập Lục, thiên tai nhân họa, quỷ quái chưa loạn, thì vẫn chưa phải là chuyện để mày quản. Đêm nay phải tiễn âm, tất cả đồ cần dùng đều chuẩn bị đầy đủ rồi, chúng ta phải ở đây canh chừng.”
“Chú Trần…” Tôi đang định nói lại ngậm miệng lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT