Trong chớp mắt, thần sắc Hứa Đức Sưởng đầy kinh ngạc, sau đó chỉ còn vẻ mưa nắng thất thường.
Giọng của hắn vừa khàn vừa khó nghe: “Vậy Lưu tiên sinh có thể vớt người lên, cho tôi xem xem thụ thi này rốt cuộc là ai, được không?”
Mặt tôi hơi hơi biến sắc, tim cũng đập thình thịch. Ý của Lưu Văn Tam đã rất rõ ràng rồi.
Thụ thi không bao giờ vô duyên vô cớ hại người, nếu mà nói, hại chết thụ thi cũng có một phần của Hứa Đức Sưởng. Thì vớt nó lên xong, sợ là Hứa Đức Sưởng cũng chẳng thoát được.
Ngược lại cũng chẳng cần thiết phải vớt thụ thi lên nữa.
Chỉ là phản ứng của Hứa Đức Sưởng, rõ ràng là không liên quan gì đến chuyện này.
Không làm chuyện khuất tất, không sợ quỷ gõ cửa.
Vẻ kinh ngạc của hắn không giống giả vờ, thậm chí đến tận giờ vẫn không biết thụ thi đó là ai!
Lưu Văn Tam trầm ngâm một lát, gật gật đầu nói: “Rồi, vậy thì Hứa tiên sinh, người tôi vớt, âm linh có Thập Lục đỡ, còn về cái thụ thi này, để xem nó lên bờ định làm gì đã, oan có đầu nợ có chủ. Bọn tôi chắc chắn có thể bảo đảm an toàn cho anh, những người khác thì cứ yên lặng quan sát đã.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play