Tên bảo vệ ấy đần cả người ra, ngao sói lúc này mới quay về bên cạnh Trần mù, vẩy vẩy bộ lông trên người.
Trần mù bình thản nói một câu: “Ngao sói không phải chó, nó thấy mày chó cậy nhà chủ, nên tưới cho mày bãi nước đái, để mày tỉnh táo lại chút.”
Tên bảo vệ kia lập cập bò dậy, không dám nói câu nào, cũng chẳng dám bỏ chạy, chân cứ run cầm cập.
“La Thập Lục, mày lại bám riết lấy nhà họ Cố bọn tao thật à?”
Cũng vào lúc này, giọng nói đều đều của Cố Thiên Lương bất chợt vang lên.
Tôi ngẩng đầu, liền nhìn thấy hắn và Lý Đức Hiền bước ra ngoài.
Cố Thiên Lương không còn mặc bộ vest nữa, mà lại mặc bộ quần áo của Cố lão gia lên người, nhìn trông rất có cảm giác của gia chủ nhà họ Cố.
Còn về Lý Đức Hiền, vẫn mặc một cây Đường phục, đeo kính gọng vàng.
Chỉ có điều lão dường như có gầy đi chút ít, ánh mắt như mắt chim ưng, mang một chút sát khí mà trước đây chưa từng biểu lộ ra ngoài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play