Vệt máu tràn ra từ trong kẽ đá, lẫn với nước mưa, rồi lại bị xối ra ngoài.
Mưa càng lớn hơn, sấm nổ ầm ầm, lại lần nữa có tia chớp rạch qua, có điều tia chớp này đã không còn trắng nhởn chói mắt như ban nãy nữa.
Tôi nhìn xung quanh bên ngoài hang đá, bầy khỉ núi đã không còn thấy bóng dáng.
Lại hơi ngẩng đầu nhìn nhìn bên trên, tôi không đứng ra ngoài, nhìn không rõ được phía trên thân núi bên ngoài là cái gì.
Nhưng tôi rất rõ, cỗ quan tài cây này là Huyền quan ở trên vách núi, nếu không phải nó đột ngột rơi xuống, khiến bầy khỉ sợ hãi, tôi chắc chắn phải gọi Dương Thanh Sơn ra ngoài cùng giúp đỡ, nếu không song quyền khó địch tứ thủ, khỉ núi lại không sợ phù của đạo sĩ, tôi không đối phó nổi nhiều như thế.
Nhưng Huyền quan đang yên đang lành, lại đột ngột rơi xuống, bản thân điều này cũng rất quái dị…
Đang lúc tôi suy nghĩ đến xuất thần, thì đột nhiên, một tiếng “rắc” khẽ vang lên, nắp của cỗ quan tài cây đó, lại vô duyên vô cớ từ bên rìa nứt ra rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT