Nhưng có câu nói gọi là người chết đèn tắt, người sống có quy tắc của người sống, người chết cũng có đạo lý của người chết.
Dư Sơn đúng thật chết rất thảm, nhưng nếu như hắn hại mạng người ta, thì tuyệt đối không cách gì đi đầu thai được.
“Người chết đèn tắt, anh định cùng hủy diệt với Trần Dung Dung sao? Cô ta đã hại kiếp này của anh, anh còn muốn cô ta hại cả kiếp sau của anh? Nếu như cô ta chết trong tay anh, anh liền không có kiếp sau nữa.”
“Hung hồn, bèn sẽ bị trấn áp hoặc đánh tan.” Tôi trầm giọng quát lên.
Động tác của Trần Dung Dung vụt khựng lại, cô ta không tiếp tục bạt tai “mình” nữa, mà ngược lại nhìn sang tôi.
Thần sắc cô ta lạnh lùng đến cực điểm, không chút cảm xúc.
“Mạng của tao, mạng của nó, kiếp này thảm thương, còn cần kiếp sau gì nữa? Kiếp sau lại tiếp tục chịu khổ sao?!” Âm thanh u ám đầy ắp oán khí truyền lại, rất bình tĩnh, so với sự thù hằn phẫn nộ vừa nãy, phải nói là bình tĩnh đến cực điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play