Nghĩ thầm, tuyệt đối đừng bị thương, bằng không đợi anh cả tới, chắc chắn là cậu ấy sẽ bị đánh một trận.
Mà Tần Sương nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của cậu ấy thì cười nói: “Cậu không tin giá trị vũ lực của chị Sương sao? Dù sao thì tôi cũng là người chỉ cần dùng một nắm đấm là có thể giết được lợn rừng, nhưng mà lần này thất sách, phải chặt mấy đao thì mới giết chết.”
Thấy cô thực sự không sao thì Hoắc Đình Xuyên mới tiếp tục nói: “Chị Sương, lần sau cứ dẫn em đi vào núi cùng, em cũng muốn hoạt động một chút, vừa vặn nghiệm chứng tình huống học tập gần đây của em.”
“Có thể, công việc ở ngoài đồng cũng sắp hết, chờ đến khi kết thúc công việc thì chúng ta sẽ cùng đi, vừa vặn đi chặt chút củi về nhóm lửa.”
“Đương nhiên, mùa đông các cậu cũng có thể đi đào đường sông, nhưng mà mấy người con gái chúng tôi chắc chắn không đi được.”
Cô cũng không muốn vì chút công điểm kia mà lạnh chết.
Đương nhiên Hoắc Đình Xuyên cũng không thiếu tiền, trực tiếp trả lời: “Em cũng không đi, dù sao thì em cũng có tiền, không đói chết là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play