Nếu không phải vì tích lũy phúc báo cho ba nhà mình, ngay cả những cô nhi trấn trên đó cô đều không muốn quản.
Lúc này Hoắc Đình Xuyên đã mở miệng nói tiếp: “Chị Sương, chị đoán xem đã nhiều ngày em lên núi phát hiện cái gì?”
“Phát hiện nhân sâm?”
“Hắc hắc, vậy cũng không phải, chỉ là em phát hiện bí thư thôn lại có một chân với quả phụ trong thôn, dã chiến kia miễn bàn có bao nhiêu kích thích.”
Tần Sương cạn lời mà nhìn về phía Hoắc Đình Xuyên.
“Có phải cậu có bệnh hay không, cái gì cũng đều dám xem, cũng không sợ mắt lên lẹo sao?”
Hoắc Đình Xuyên bị nói như vậy, cũng hơi xấu hổ mà trả lời: “Lại không phải chỉ có mình em, còn có hai nam thanh niên trí thức khác ở khu thanh niên trí thức.”
Mục Nghiệp Kiêu nghe xong, vẫn hỏi: “Việc này sao cậu không nói với tôi và Viên Viên?”
“Loại chuyện này sao không biết xấu hổ nói với hai các chị, nếu không phải về sau chị Sương là chị dâu của tôi, tôi đều không nghĩ nói cho các chị.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play