Tần Sương nhàn nhạt đáp: “Các ông tùy ý, khách sạn này có rất nhiều người quan trọng ở đây, nếu có thể chết cùng tôi, tôi nghĩ là chết cũng đáng giá, ít nhất là không cô đơn.”
“Chỉ cần các ông không sợ sự trả thù của những người này, cứ tự nhiên mà ném bom, nếu tôi ông dám động tới tôi, tôi sẽ khiến ông phải hối hận.”
Đe dọa cô, thật sự là không biết ngượng mồm, cô yêu nước có gì sai, chết cô cũng không cho đám người xấu này được như ý nguyện, trong xương tủy những người này đều không có thứ gì tốt.
Jonard thấy phía bên kia cứng đầu, không có chút thỏa hiệp nào, cuối cùng đành phải nói lời hung hăng rồi rời đi.
Hoắc Đình Châu thấy phía bên kia đi như vậy, cũng có chút lo lắng hỏi: “Ngày mai còn một ngày hội thảo, giờ này làm cho họ tức giận, sợ họ sẽ không chờ được, trực tiếp ra tay với em.”
Tần Sương cười nói: “Không sao, muốn giết em thì không có cửa đâu, anh chỉ cần bảo người của chúng ta bảo vệ tốt bản thân là được, đặc biệt là anh, đừng để bị thương, nếu không, em sợ là em sẽ phát điên, ném bom toàn thế giới.”
Hoắc Đình Châu cười cười: “Yên tâm, nhà có vợ có con, đương nhiên là phải bảo toàn tính mạng, nhưng ngày mai em vẫn nên mặc áo giáp vào, không sợ tai nạn chỉ sợ lỡ may.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT