Những đứa trẻ của cô không cần phải gồng mình như vậy, đời người ngắn ngủi, chỉ cần một đời an khang là nguyện vọng lớn nhất của cô.
Tần Phong thấy con gái không chịu nghe, liền trực tiếp bế Tiểu Bánh Tròn lên: “Con lớn lên rồi, quản lý công ty cho ông ngoại, được không?”
Tiểu Bánh Tròn thấy ông ngoại và mẹ cãi nhau, còn kéo cả cậu vào, cũng bất đắc dĩ đáp: “Được ạ, đợi con lớn lên.”
Tần Phong nhướng mày nhìn con gái: “Sao nào, Bánh Tròn đã đồng ý rồi đấy, đợi nó trưởng thành ba sẽ nghỉ hưu, lúc đó con rảnh rỗi, ba cũng có thể về hưu sớm.”
Tần Sương thấy ba vênh váo tự đắc, cũng không muốn nói chuyện với ông nữa.
Mà nhìn về phía con trai: “Con đừng nghe lời ông ngoại, ông chỉ muốn lười biếng thôi, mấy đứa cứ vui vẻ lớn lên, chuyện khác không cần phải lo nghĩ.”
Lúc này, Hoắc Viễn Quân nói: “Cụ già họ Tần à, đây là cháu trai lớn của tôi, ông cứ thế mà cướp người trước mặt tôi, có hơi quá đáng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play