Tần Sương lắc đầu: “Không được đâu, hiện tại em sống ở chỗ này mới là an toàn nhất. Gần đây đã xảy ra chuyện, có người đang để mắt tới em, nếu không em sẽ không phải ngay cả trường học cũng không đi.”
“Cái gì? Em bị người để mắt tới? Ai?”
“Không sao đâu, những người nên bắt đều đã bị bắt hết rồi, chỉ là trước đó em bị thương nhẹ, nên ở chỗ này có thể nghỉ ngơi tốt hơn một chút. Đợi lát nữa về nhà cũ, anh tuyệt đối đừng nói với ông bà, để bọn họ phải lo lắng.”
Tần Sương vốn không muốn nói ra, nhưng nghĩ đến về bên kia chắc chắn sẽ có món ăn mình thích.
Bình thường cô thích ăn cay, nhưng bây giờ lại không thể ăn được, cho nên sau khi về nhà nếu ông bà có hỏi tới, cô chỉ có thể nói dạo gần đây dạ dày của mình không tốt, nếu không chắc chắn sẽ khiến mọi người phải suy nghĩ nhiều.
Dương Minh Thần nghe được cô bị thương, cau mày nói: “Chuyện xảy ra khi nào? Tại sao em bị thương mà không nói cho chúng ta biết? Trước đó có phải em luôn ở bệnh viện không?”
Tần Sương trả lời: “Vâng, chuyện lần này có chút nghiêm trọng, em không nói cho anh biết, bởi vì sợ những người kia chó cùng rứt giậu ra tay với người nhà mình, cho nên anh đừng suy nghĩ nhiều. Bây giờ em đã ổn rồi, bồi dưỡng cơ thể khoẻ lại là có thể quay lại trường học.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play