“Ba, có một ít tiền là tới từ chợ đen, có một ít là tiền lấy từ chỗ bọn bất lương, cướp của người giàu cứu người nghèo, nếu không phải những đồ cũ đó đều là đồ tốt, con mà ra tay hết thì khả năng phải có tiết kiệm được vài triệu rồi.”
Không phải là cô bốc phét, từ khi cô bắt đầu tới đây tay trắng không có gì tới bây giờ đã tích lũy được tài sản tới con số khiến người ta kinh sợ.
Cho dù là chính cô, có lúc nhìn vào đồ quý giá trong không gian cũng ngây ngẩn ra.
Hiện nay không gian không cho người vào, nếu không cô cũng muốn đưa ba vào tận mắt xem, thế nào là giàu có!
Đợi sau khi hai người ăn uống no nê, Tần Sương mới nói tiếp: “Con tối mai đi tàu hỏa về quê, sáng mai con sẽ đi thăm bà ngoại và ông ngoại, ba có gì muốn dặn dò không?”
“Không có, ngày mai ba trở về thực hiện việc của con, có được hay không thì tối mai cũng báo kết quả cho con.”
“Được rồi, ba cứ làm đi ạ, dù sao không được thì dẹp bỏ, con cũng không mong đợi gì chút tiền lương này, ba cũng không cần vì chuyện này mà đắc tội người ta, ba biết chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play