Cô đã lớn đến chừng này nhưng trong mắt anh trai dường như mãi chưa lớn vậy.
Mỗi lần ra khỏi cửa, anh tư đều phải lo lắng, có lẽ là chuyện truyền máu lần trước đã để lại bóng ma trong lòng anh ấy.
Sau đó, đến tối lúc mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm, Dương Minh Trạch mới nhớ ra chuyện mình đã quên.
“Em gái, hôm nay ông Đường gọi điện thoại đến tìm em nói là có việc nhưng bị anh quên mất, phải làm sao đây?”
Anh ấy thật sự không có cố ý nhưng gần đây đầu óc không được tốt lắm.
Mà Tần Sương nghe xong, chỉ sửng sốt một lúc rồi nói: “Không sao, đợi lát nữa em tới phòng đại đội mượn điện thoại.”
Nếu không phải lần nào đại đội trưởng cũng không lấy tiền thì cô cũng sẽ không ngại mà chạy lên trấn trên gọi điện thoại, bởi vì tiền phí điện thoại rất đắt, cô thật sự ngại dùng mà không trả tiền như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT