Nếu không phải bà cụ đã già rồi, sức cùng lực kiệt thì bà cụ cũng muốn đánh ông ta một trận.
Cuối cùng vẫn là anh tư Dương Minh Trạch lên tiếng trước: “Em gái, làm tốt lắm, anh đã sớm muốn dạy dỗ ông ta rồi, nếu không phải nể mặt ông ta là trưởng bối, đã sớm trùm bao tải đánh ông ta một trận rồi.”
“Đúng vậy, cậu của em suốt ngày không đàng hoàng, nếu không phải nể mặt họ hàng, bác dâu hai cũng đã sớm muốn trị ông ta rồi.”
Ngay cả ông nội Dương cũng cười ha hả, nói: “Cháu gái ngoan, loại người này không cần nể nang đâu, cháu xem vừa nãy cậu ta chọc tức bà nội cháu đến mức nào, không có chút dáng vẻ của bậc hậu bối, còn dám nhòm ngó tài sản nhà họ Dương chúng ta, chắc là chưa tỉnh ngủ.”
“Hì hì, ông bà không tức giận là được rồi, nhưng cháu luôn cảm thấy sau này khối u ác tính này sẽ bày ra trò gì đó, nên nhà mình vẫn nên cẩn thận một chút. Dù sao, bây giờ thời kỳ đặc biệt vẫn chưa qua, nếu bị người ta đâm sau lưng thì không hay, mọi người nói có đúng không?”
Lời của Tần Sương không phải là không có lý, loại người như vậy thường hay so đo tính toán, thù dai.
Vì lợi ích, bất chấp thủ đoạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play