Lúc nào Sương Sương của anh cũng mặt lạnh tim nóng, yên lặng trợ giúp người khác.
Mà Ngô Địch thấy chị gái bị thương thì cũng có chút bận tâm hỏi: “Cơ thể của chị không có sao chứ? Có cần em ở lại chăm sóc không? Em biết làm cơm!”
Hoắc Đình Châu nghe xong thì sắc mặt lập tức đen lại: “Không cần, nơi này đã có người chăm sóc cô ấy, còn cậu, mau cầm tiền giấy quay về đi.”
Anh không thể hiện ra ánh mắt giết người với người khác giới ở bên cạnh Sương Sương thì đã là rất khá.
Cậu bé này, nhìn qua thì không nhỏ hơn Tần Sương bao nhiêu, loại tình địch tiềm tàng này, anh nhất định phải dập tắt từ sớm mới được.
Đừng tưởng rằng anh không nhìn thấy, ánh mắt thằng nhóc này nhìn Sương Sương đều đã tỏa sáng.
Tần Sương lấy tiền giấy xong thì đi ra khỏi phòng. Sau đó nhìn Ngô Địch nói: “Em cứ cầm số tiền này đi mua đồ cho mùa đông trước, lương thực không đủ liền đi công ty lương thực đi mua.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT