Xuyên Không, Mạt Thế: Nam Nhân Đáng Sợ Tránh Xa Ta Ra

Chương 1: Ác Mộng


1 tuần


Truyện hư cấu, giả tưởng

Đọc giải trí

Khi đọc xin đừng mang theo não

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, chúc bạn đọc truyện vui vẻ 😘

 

 

Chiếc đồng hồ trên đỉnh tháp hiện rõ ngày giờ 

Rạng sáng ngày 15/07/XXXX   TG: 3h00p

 

 

“Cứu tôi với, làm ơn cứu tôi với”

“Gào”

Bầu trời âm u, những giọt mưa rơi xuống như trút nước, không gian phía dưới đầy sự hỗn loạn

Tiếng la hét thất thanh, tiếng kêu cứu thảm thiết, tiếng gào rống rùng rợn, tiếng nhai nuốt cắn xé vang vọng khắp nơi

Toàn cầu đã bị virut xâm chiếm, chúng thâm nhập vào bộ não con người, biến loài người thành một thứ gọi là “ xác sống ” hay “ tang thi ”

Nhưng… cũng có nhiều trường hợp ngoại lệ, tuy bị virut thâm nhập nhưng con người lại kích phát được thứ gọi là “ siêu năng lực ” hay “ dị năng ”  , còn có những trường hợp không bị nhiễm virut

“ Lão đại những “thứ” này quá nhiều hay em dùng súng xử hết bọn chúng nha "

Bạch Vĩ gõ một cái vào đầu Hàn Minh  “ Điên à, một đám này còn chưa đủ mệt hay gì ”

Hàn Minh ôm đầu  “ Bạch Vĩ, cậu dám gõ đầu ông đây ”

Bạch Vĩ chém hai tang thi cùng lúc, cười khinh nói “ Ai bảo cậu ngu ngốc ”

“ Được rồi, được rồi, hai cậu thật là…cãi nhau đến phát nghiện rồi hay gì, Trịnh Luật cậu khuyên họ vài câu đi ” Trương Vũ Phan vung hai thanh kiếm chém chết bốn tang thi sau đó tách Bạch Vĩ và Hàn Minh ra

Trịnh Luật vẻ mặt lạnh băng nói “ Giữ sức giết tang thi ”

Bạch Vĩ, Hàn Minh, Trương Vũ Phan “…” 

Từ Cẩn Phong nhìn bọn họ lắc lắc đầu, cánh tay nhanh như gió “ xoẹt ” thanh kiếm cắt ngang ba cái đầu tang thi

Một lúc sau 

“ Ayza, cuối cùng cũng hết, tay chân rã rời ”

Hàn Minh vươn vai, lại bóp bóp bắp tay  

“ Ai?” Giọng trầm ấm vang lên, đôi mắt phượng sắc bén nhìn về một phía, Từ Cẩn Phong cảm giác như có ai đó đang quan sát mình rất lâu

Bốn người Bạch Vĩ, Hàn Minh, Trương Vũ Phan, Trịnh Luật chạy đến “ Lão đại, sao vậy?”

Từ Cẩn Phong vẫn nhìn về một phía, nhíu mày “ Không có gì. Đi thôi ”

 

[…]

 

“ Phù phù phù ”

Trần Nhật Hạ ngồi trên chiếc nệm mềm mại một tay che ngực thở hổn hển

Đây là mơ hay thật vậy, ánh mắt đó thật đáng sợ.

Còn những cái con tang thi kia nữa, hệt như phim kinh dị 

Tiếng nhạc điện thoại reo lên 

Trần Nhật Hạ liếc nhìn điện thoại để chữ “ Ba ”

 [ Alo ]

Giọng cô nhẹ nhàng, ngọt ngào cộng thêm phần mới ngủ dậy nên có chút mềm mại

[ Con gái ngoan, chiều nay con nhớ đến xem mắt nhé ]

[Tôi không đi ]

[ Mày…con gái à việc này ba cũng chỉ muốn tốt cho con mà thôi, cậu ta rất tốt.. ]

[ Ngưng, nếu ba cảm thấy hắn ta tốt thì để cho đứa con gái kia của ba đi, tôi không rãnh  ]

[ Mày, đứa con gái mất dạy, tao là ba mày đó, tiền mày ăn là tao cho, căn biệt thự mày đang ở cũng là tao cho, tao nói mày phải nghe, mày có quyền gì mà phản đối ]  

Trần Nhật Hạ tức đến bật cười, đôi mắt hạnh đỏ hoe

[ Ha, quyền sao ? Vậy ông tự hỏi lương tâm ông có quyền gì mà ở nhà mẹ tôi cho tôi, có quyền gì lấy công ty mẹ tôi làm của riêng trong khi di chúc mẹ lại để tên tôi, có quyền gì ..]

[ Mày câm miệng, tao là ba mày đó ]

[ Ba tôi đã mất từ khi tôi 6 tuổi rồi, ông không phải. Từ lúc ông ở bên ngoài có người khác ông không phải là ba tôi nữa, mẹ tôi mất cũng bởi vì ông…chính vì ông đã mang người phụ nữ đó vào nhà chọc mẹ tôi tức chết, ông là kẻ gián tiếp hại chết mẹ tôi. Sao? Bây giờ ông còn muốn hại đời tôi sao, gã ta năm nay cũng trên 40 tuổi ông lại giới thiệu cho tôi, ông nghĩ tôi là con ngu còn ngốc cho ông lừa bán à ] 

[ Mày, mày, mày ]

[ Thế nào, không mở miệng được nữa. Mà tôi thật không hiểu dù sao tôi cũng là đứa con gái trên mặt sinh học ông tạo ra vậy mà ông nói bỏ liền bỏ, còn đứa con gái kia đâu phải con ông đâu sao mà ông thương cô ta dữ vậy. Azya xem như tôi xui xẻo có được người cha như ông đi, tiền tiêu vặt tháng này của tôi ông gửi qua luôn đi, tôi hơi buồn ngủ, đi ngủ trước, tạm biệt ]

TÚT

Ông Trần đập chiếc điện thoại, miệng không ngừng chửi  “ Hỗn láo, thật hỗn láo, tức chết ta mất ”

Chu Phương vuốt ngực ông Trần “ Đừng tức giận, sẽ tổn hại đến sức khỏe. Uống miếng nước cho hạ hỏa ” 

Ông Trần hất đổ tách trà  “Cút, cút hết cho ta ”

Trần Nhật Hạ ôm chiếc gối pokemon hình purin ngủ ngon trên chiếc nệm mềm mại không biết chuyện gì xảy ra bên căn biệt thự “đứng tên cô”

Thật ra việc cô biết những thứ này là vào năm sinh nhật lần thứ 20 của cô, mẹ cô đã về báo mộng cho cô 

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play