Trình An Nhiên ngạc nhiên nhìn Ngụy Mặc, cô không biết từ khi nào Nguy Mặc lại thân thiết với y tá lấy máu trong bệnh viện như vậy? Nếu không phải y tá Vương này trông sắp đến tuổi nghỉ hưu, Trình An Nhiên còn nghỉ ngờ bà ấy là người ngưỡng mộ Ngụy Mặc.
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Trình An Nhiên, y tá Vương cười giải thích: "Người mà đội trưởng Ngụy hiến máu cứu lần trước là họ hàng xa của tôi." 
Trình An Nhiên bừng tỉnh, vội vàng cầm hộp cơm trên tủ đầu giường, dùng thìa múc trứng hấp mà y tá Vương mang đến vào bát. Y tá Vương cũng không ở lại lâu, hỏi thăm vài câu rồi đi, Trình An Nhiên đưa hộp cơm cho Ngụy Mặc: "Đây là anh hiến máu đổi được, đừng lãng phí, còn nóng đấy, ăn nhanh đi."
Ngụy Mặc lắc đầu: "Anh không đói, em ăn đi!" Trình An Nhiên trừng mắt, đe dọa: "Không đói cũng phải ăn một chút, đừng ép em phải đút cho anh." Cô phát hiện ra rằng, chiêu trừng mắt tức giận này đặc biệt hiệu quả với Ngụy Mặc.
Khuôn mặt vừa dịu lại của Ngụy Mặc lại đỏ lên, không dám nhìn thẳng vào Trình An Nhiên: "Mỗi người một nửa đi."
"Cũng được."
Một hộp cơm đầy trứng hấp khá nhiều, ăn quá nhiều vào nửa đêm dễ đi tiểu đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play