Ngẩng đầu cầu cứu nhìn Ngụy Mặc, anh Lý vốn muốn xem Ngụy Mặc có hiểu không, muốn tìm chút cân bằng ở người em trai này nhưng ánh mắt Ngụy Mặc vẫn không nhìn vào sổ sách, không biết từ đâu lấy ra một chiếc quạt nan, nhìn Trình An Nhiên, chậm rãi quạt cho cô.

Anh Lý lại vô tình ăn một bát cơm chó...

Mặc dù Trình An Nhiên không nói, Ngụy Mặc cũng không hiểu, nhưng Ngụy Mặc biết tính toán nhanh như vậy chắc chắn sẽ tiêu tốn rất nhiều tâm sức và tinh thần, anh không thể giúp Trình An Nhiên làm gì, chỉ có thể giúp cô quạt mát, giảm bớt cảm giác mệt mỏi.

"Rầm rầm, rầm rầm..." Một trận tiếng bước chân từ xa truyền đến.

"Lão Lý chết tiệt, mấy giờ rồi mà còn chưa về!" Triệu Hải Yến thấy lão Lý vẫn chưa về, đoán rằng anh ấy thật sự đưa Trình An Nhiên đến phòng lưu trữ hồ sơ nên đến tìm, còn chưa vào cửa đã mở miệng mắng.

"Suỵt suỵt... An Nhiên đang làm sổ sách!" Lão Lý ra hiệu cho Triệu Hải Yến nhỏ giọng, đừng làm kinh động đến Trình An Nhiên.

Triệu Hải Yến nghe xong lại không vui, còn An Nhiên? Gọi thân mật quá nhỉ!

Triệu Hải Yến trừng mắt nhìn lão Lý, nói móc: "Lão Lý, anh thật sự tin Trình An Nhiên biết làm sổ sách đấy à? Cái sổ sách cũ rích này mấy lão kế toán chúng tôi còn tính không ra, anh lại tin lời cô ta? Đừng để con nhóc đầy bụng toàn mưu mô kia lừa, tự chuốc lấy khổ."

Trước mặt Ngụy Mặc, Triệu Hải Yến cũng nói năng vô tư như vậy, lão Lý thấy mất mặt, định quát Triệu Hải Yến, thể hiện tôn nghiêm và địa vị của đàn ông thì Trình An Nhiên lại ném bút trong tay xuống, lên tiếng.

"Chị Triệu, đây là sổ sách một năm qua, tôi đã làm xong, không có vấn đề gì, chị có thể đối chiếu lại."

Trình An Nhiên đóng sổ lại, đưa cho Triệu Hải Yến.

"Mau xem đi!" Anh Lý ở bên cạnh thúc giục.

Triệu Hải Yến nửa tin nửa ngờ nhận lấy sổ, thấy từng trang chi tiết được sắp xếp rõ ràng, cô ấy kéo ghế ngồi xuống, bắt đầu đối chiếu tính toán nhưng chỉ một trang, Triệu Hải Yến đã đối chiếu gần một tiếng đồng hồ.

Triệu Hải Yến nhìn trái nhìn phải, thấy các con số không có vấn đề gì nhưng thực sự không dám tin rằng đây là do Trình An Nhiên chỉ biết ăn vạ trong sân làm, nhất thời do dự.

Trình An Nhiên nhìn ra được tâm tư của Triệu Hải Yến, mỉm cười hỏi: "Thế nào chị Triệu? Không có vấn đề gì chứ?"

Triệu Hải Yến liếc nhìn Trình An Nhiên, hừ lạnh một tiếng, mỉa mai: "Không sai thì không sai, nhưng cô làm nhiều như vậy, vẫn cần phải đối chiếu lại từ từ, tôi cầm sổ về trước!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play